Bức tranh được thể hiện một cách rõ nét từ các họa sỹ cổ đại, một số chi tiết tranh đã được cách điệu tuy nhiên các nhà khoa học khẳng định các bức tranh được vẽ ra nhằm phân biệt giữa chim di cư và chim bản địa.



Bức tranh đã tồn tại được hơn một thế kỉ trong cung điện tại khu khảo cổ Amarna. Theo như những ghi chép trước đây khu khảo cổ này đã từng là thủ đô Ai cập cổ đại của Vương triều thứ 18, ngày nay khu vực này nằm cách Cairo ngày nay 300 kilomet về phía Nam. Các con vật trong bức tranh được các nhà khảo cổ nghiên cứu để tìm ra nguồn gốc loài vật này. Các nghiên cứu này được xuất bản cũng là lần đầu tiên các nhà khoa học tìm được danh tính thật sự của loài chim này.



Các loài chim trong bức tranh này được liệt kê có phần lớn chim trong bức họa là gầm ghì đá (pháp danh khoa học Columba livia), xen lẫn giữa đó một con chim bói cá nhỏ (Ceryle rudis), một cá thể bách thanh lưng đỏ (Lanius collurio) và một con chìa vôi trắng (Motacilla alba).Trong bức tranh các nhà khảo cổ đã đánh dấu a và b là gầm ghì đá.

Các kết quả được đăng tải trên tạp chí Antiquity ngày 15/12 đẫ tiết lộ sự thật về loài chim này thông qua quá trình nghiên cứu bản sao bức họa nổi tiếng của một nhóm tác giả. Đồng thời họ nghiên cứu danh tính của loài chim bằng cách phân tích phân loài sinh vật để xác định chính xác danh tính những con chim trong tranh

Bức tranh miêu tả cảnh một căn phòng có tên là “Phòng xanh”- các nhà khoa học đã đặt tên cho căn phòng này. Trong căn phòng này mọi thứ yên bình đến lạ, các cách bày trí hồ nước chứa hoa sung, cây cói điểm trên bờ cùng với đó là rất nhiều con chim đang đậu, người ta có câu đất lành chim đậu quả thật không sai trong hoàn cảnh này. Đây quả thực là một vùng đất thanh bình. Các hoàng tộc khi ngắm bức tranh này sẽ cảm thấy thật thư giãn.

Thưởng tranh không thể thiếu nhạc, các nhóm tác giả phỏng đoán rằng trong “Phòng xanh” này rất có thể đang chứa cả nước thơm và người chơi nhạc sống.


 Tin liên quan

Ai Cập xuất hiện nhiều bức tranh chân dung quý hiếm về xác ướp, trở thành một bộ sưu tập tranh cổ đại


Căn phòng xanh nổi tiếng

Ai Cập vào những năm 1353-1336 TCN, đã được trị vì bởi cha của vua Tutankhamun là pharaoh Akhenaten. Miền Bắc phi được vua Akhenaten thay đổi tôn giáo bằng cách ra lệnh tập trung quanh thần mặt trời Aten để thờ cúng. Không những thế ông còn cho xây cung điện cho hoàng tộc và xây thủ đô Akhetaten nằm ở vùng đất Amarna ngày nay.

Chẳng bao lâu sau khoảng thời giam 1923-1925, trước khi cộng đồng khám phá Ai Cập tiến hành khám phá khu vực này cũng rơi vào cảnh bỏ hoang. Không thứ gì có thể đua theo thời gian và khí hậu khắc nghiệt và các bức tranh trong Phòng Xanh cũng không phải là một ngoại lệ. Các bức tranh hầu như tan biến theo dòng thời gian, phải rất nỗ lực thì nhà Ai CẬp học mới có thể mô tả lại bức tranh được treo trên tường.

Các bức tranh gốc hiện đã không còn nữa, đây chỉ còn bản sao của  Nina de Garis Davies vẽ lên.

Giáo sư Barry Kemp công tác tại Đại học Cambridge cho biết “Cách duy nhất để lưu giữ những bức họa là một lần nữa chôn cả căn phòng xuống lớp cát. “Các nhà khảo cổ học thời bấy giờ đã không chọn cách này do lo sợ người dân địa phương sẽ làm tổn hại tới chúng, nhưng có vẻ nỗi sợ của họ đã không có căn cứ”.    

Các bức tranh cũng đã được phục dựng như quá trình này đã thất bại khiến cho bức tranh không thể cứu vãn được, tuyệt tác cổ đại này đã bị phai màu và hư hỏng nặng vào năm 1926. Cững vì thế mà bản sao của họa sĩ do de Garis Davies vẽ đa được tận dụng cho quá trình nghiên cứu các loài chim.



Cùng với loài chim xuất hiện quanh năm ở đất Ai Cập là gầm ghì đá và bói cá nhỏ thì có những loài chim di cư cũng được vẽ vào tranh. Các nhà nghiên cứu ghi rõ trong báo cáo khoa học “bách thanh lưng đỏ thường di cư tới Ai Cập vào mùa thu, giữa tháng Tám và tháng Mười một”, trong khi đó chìa vôi trắng “thường di cư [tới Ai Cập] vào khoảng thời gian từ tháng Mười cho tới tháng Tư”. G và H chính là Bách thanh lưng đỏ và chìa vôi trắng.

Để bức tranh thêm sinh động các họa sĩ cổ đại đã thêm loài chim gầm ghì đá theo như phỏng đoán từ các chuyên gia. Bởi loài chim này sống ở vùng vách đá trơ chọi chứ không sống ở vùng đầm lầy .

Giáo sư danh dự công tác tại Đại học Oxford, Christopher Stimpson phát biểu rằng: “Tôi cho rằng những bức tranh tại Phòng Xanh quả thực xuất sắc ngay cả khi so với nghệ thuật Ai Cập cổ đại, và nó quả lý ví dụ cho thấy [các nghệ sĩ] đã quan sát kỹ thế giới tự nhiên như thế nào”. Nhờ những họa sĩ cổ đại mà chúng ta có thể hình dung ra được thế giới tự nhiên của Ai Cập thời bấy giờ.