Elena Cornaro Piscopia sinh ngày 5/6/1646. Cô xuất thân là một người mang trong mình dòng máu quý tộc. Elena là một triết gia người Venice đầu tiên nhận bằng cấp học thuật từ một trường đại học. Năm 1678, đánh dấu bước tiến lớn trong sự nghiệp của cô khi nhận bằng tiến sĩ. Bởi đây là người phụ nữ đầu tiên trên thế giới nhận bằng tiến sĩ.

Elena Cornaro Piscopia xuất thân có nguồn gốc quý tộc



Cô là kết quả của mối tình giữa Gianbattista Cornaro-Piscopia và tình nhân của anh Zanetta Boni. Tại thời điểm cô sinh ra thì cha mẹ cô không kết hôn, mẹ cô là một nông dân.

Xét ở một góc độ khác, Elena không phải là thành viên của gia đình Cornaro khi sinh ra. Bởi luật pháp Venice đã cấm những đứa con bất hợp pháp của các quý tộc khỏi đặc quyền cao quý, ngay cả khi được thừa nhận.

Trường hợp của Zanetta rất đặc biệt, cô được sinh ra từ một gia đình nông dân cực kỳ nghèo khó. Để chạy trốn khỏi nạn đói đang bao trùm, Zanetta đã trốn đến Venice. Cô chợt nhận ra bản thân mình đã dính vào mối quan hệ tình cảm với một trong những triều đại quý tộc quyền lực nhất Cộng hòa.



Gianbattista và Zanetta kết hôn chính thức vào năm 1654. Tuy nhiên, các con trai của ông không có cơ hội tiếp cận các đặc quyền cao quý. 

Năm 1664, cha cô được chọn vào một vị trí mà bao người khao khát trong giới quý tộc Venice. Vị trí đó chính là thủ quỹ của St. Mark's. Lúc ấy, cha cô chỉ đứng thứ hai sau Doge của Venice về mức độ ưu tiên. Cha cô cũng rất lo cho tương lai của cô con gái nên không ít lần vun vén hạnh phúc cho cô nhưng đáp lại với sự lo lắng ấy. Cô đã từ chối những tiến bộ của mỗi người, vì cô ấy đã thề sẽ giữ sự trong trắng ở tuổi mười một.

Dù Elena Cornaro Piscopia từng được sinh ra bất hợp pháp nhưng vẫn nổi bật trong lễ kỷ niệm Hôn nhân trên biển nhờ địa vị của cha cô.

 Elena Cornaro Piscopia được xem như một thần đồng ngay từ khi còn là một cô gái trẻ. Giovanni Fabris - một linh mục là bạn của gia đình đã đưa ra lời khuyên, cô bắt đầu một nền giáo dục cổ điển.

Cô thành thạo rất nhiều thứ tiếng như tiếng Latin và tiếng Hy Lạp, tiếng Pháp và tiếng Tây Ban Nha. Thậm chí, cô cũng  thành thạo tiếng Do Thái, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Pháp và tiếng Ả Rập. Cô từng đạt danh hiệu "Oraculum Septilingue". Cô cũng từng nghiên cứu về  toán học, triết học và thần học.

Không chỉ vậy, cô cũng thành thạo các kiến thức của một người nhạc sĩ như sciblis,  harpsichord, clavichord, đàn hạc và violin. Những sáng tác của cô đã phần nào thể hiện được kỹ năng trong âm nhạc.

Khi bước sang tuổi thiếu niên và tuổi đôi mươi, cô bắt đầu quan tâm đến vật lý, thiên văn học và ngôn ngữ học.

Elena Cornaro Piscopia vượt qua kỳ thị lấy bằng tiến sĩ

 Felice Rotondi - gia sư triết học của cô đã kiến nghị Đại học Padua cấp cho Cornaro cây nguyệt quế trong thần học. Nhưng Đức Hồng Y Gregorio Barbarigo, giám mục Padua nhận thấy cô đang theo đuổi một bằng cấp về thần học, thì ông đã từ chối. Chỉ vì lý do cô là phụ nữ.

Nhưng ông vẫn cho phép cô được theo đuổi một bằng cấp về triết học. Quả nhiên, bằng những nỗ lực của bản thân, cô đã khép lại một khóa học tuyệt vời bằng chiếc vòng nguyệt quế danh giá trong Triết học.



Rất nhiều người chứng kiến lễ nhận bằng được tổ chức vào ngày 25/6/1678, tại Nhà thờ Padua. Trong đó có sự góp mặt của chính quyền Đại học, các giáo sư của tất cả các khoa, sinh viên, và hầu hết các Thượng nghị sĩ của Venice, cùng với nhiều khách mời từ Đại học Bologna, Perugia, Rome và Napoli.

Elena giải thích các đoạn khó được chọn ngẫu nhiên từ các tác phẩm của Aristotle bằng tiếng Latin cổ điển nói trong một giờ đồng hồ. Mọi người rất chú ý lắng nghe phần diễn thuyết của cô. Cô đã hoàn thành trong sự khen ngợi khi Giáo sư Rinaldini tiến hành trao tặng cho cô phù hiệu của nguyệt quế, cuốn sách triết học, đặt vòng nguyệt quế trên đầu, chiếc nhẫn trên ngón tay cô, và trên vai cô ấy là mozetta ermine.

Khung cảnh này được minh họa trong Cửa sổ Cornaro ở Cánh phía Tây của Thư viện Tưởng niệm Thompson tại Đại học Vassar.

Những thành tựu và đức tính của cô đã giúp cô trở thành giảng viên toán học tại Đại học Padua năm 1678 và là thành viên của nhiều học viện khác nhau và được tôn vinh khắp châu Âu.

Trong những năm cuối đời, cô được dành cho việc học tập và từ thiện. Thật buồn khi cô đã qua đời tại Padua năm 1684 vì bệnh lao. Thi thể được chôn cất trong nhà thờ Santa Giustina tại Padua, và bức tượng của cô được đặt trong trường đại học.


Tin liên quan

Một vĩ nhân của khoa học hiện đại đã thay đổi hoàn toàn thế giới. 


Sau này, các dịch vụ tưởng niệm ở Venice, Padua, Siena và Rome được mở ra nhằm tưởng nhớ đến cô. Các tác phẩm của cô như các bài giảng học thuật, bản dịch và các chuyên luận tôn sùng cũng được tiến hành xuất bản tại Parma năm 1688.

Năm 1895, Abbess Mathilda Pynsent của Nữ tu Benedictine người Anh ở Rome đã mở mộ của Elena. Họ đặt hài cốt của cô trong một chiếc quan tài mới và một chiếc máy tính bảng phù hợp ghi vào ký ức của cô.