Trong một ngôi chùa cổ ở Trung Quốc có một bia đá mang lời nguyền bí ẩn. Những ai liên quan đến việc muốn sở hữu bia đá đều bị vướng vào lời nguyền chết chóc này.


Xác chết bí ẩn trước ngôi chùa


Chùa Hàn Sơn là một ngôi chùa cổ nằm ở phía Tây trấn Phong Kiều, Tô Châu, Trung Quốc. Sáng sớm ngày 20 tháng 3 năm 1939, đột nhiên có tiếng người hét lên ngoài cổng chùa. Các nhà sư từ trong chùa chạy ra đều ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt: một xác chết lạnh lẽo cứng đờ xuất hiện bất thường tại cổng chùa. Tiếng hét kinh hãi vừa rồi phát ra từ một lữ hành đến thắp hương từ sáng sớm.


Lúc này đang trong thời gian quân quân Nhật chiếm được thành Nam Kinh, đồn trú ở Tô Châu do Osa Matsui Iwane chỉ huy đã cho người đến mang thi thể về và nhanh chóng tiến hành khám nghiệm pháp y. Đội quân của quân đội Nhật Bản đã tức tốc tới hiện trường và bao vây nơi này. Tin tức về việc "thi thể nam không rõ danh tính" được tìm thấy bên ngoài chùa Hàn Sơn đã nhanh chóng lan truyền khắp thành phố. Một âm mưu tội ác chống lại ngôi chùa Hàn Sơn của Osa Matsui Iwane lúc này đang dần nhen nhóm và ấp ủ.


Báu vật của chùa Hàn Sơn


Thực chất, mục tiêu mà Osa Matsui Iwane dòm ngó tới là một bảo vật được trân trọng trong chùa Hàn Sơn. Đó chính là tấm bia đá được khắc bài thơ "Phong Kiều dạ bạc". Vào năm Quang Tự thứ 32, học giả Yu Yue của triều đại nhà Thanh đã khắc bài thơ này lên một tấm bia đá và đặt nó trong chùa Hàn Sơn. Bài thơ được viết ra bởi một nhà thơ đời Đường là Trương Kế (Zhang Ji). Bài thơ đó là:


"Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên

Giang phong ngư hỏa đối sầu miên

Cô Tô thành ngoại Hàn Sơn Tự

Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền".


Bài thơ được thi sĩ Tản Ðà dịch qua thể lục bát:


"Trăng tà tiếng quạ kêu sương

Lửa chài cây bến sầu vương giấc hồ

Thuyền ai đậu bến Cô Tô

Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San".


Kể từ đó, tấm bia đá khắc bài thơ "Phong Kiều dạ bạc" đã trở thành bảo vật trong chùa, thu hút vô số văn nhân và học giả đến chiêm ngưỡng. Bởi vậy cho nên, Osa Matsui Iwane không muốn để mất cơ hội tốt này. Mục đích cuối cùng của hắn là tìm cách "tuồn" tấm bia về Nhật Bản cho hoàng đế.


Hình ảnh tấm bia khắc bài thơ "Phong kiều dạ bạc". (Ảnh: new.qq.com)


Lời nguyền tử thần


Matsui Iwane đang lên kế hoạch buôn lậu qua việc tổ chức "Hội chợ triển lãm xây dựng Đông Á" giả. Việc ông mượn tấm bia khắc bài thơ trong chùa Hàn Sơn cho phi vụ này được đăng trên tờ báo Tô Châu. Nhưng đúng lúc này, vụ án "thi thể nam nhân chưa rõ danh tính" đột nhiên xảy ra ở chùa Hàn Sơn khiến cả thành phố bàn tán xôn xao. Điều này đã khiến ông ta hụt hẫng!


Tin liên quan

Giếng nước quỷ ám: Hễ rơi thứ gì vào là hóa đá ngay lập tức!


Có một truyền thuyết về "lời nguyền chết chóc" xung quanh tấm bia "Phong Kiều dạ bạc" ở chùa Hàn Sơn. Theo truyền thuyết, vua Vũ Tông của nhà Đường rất thích bài thơ này. Ông đã tìm kiếm và chôn các tấm bia có bài thơ này trong lăng mộ của mình. Sau đó, ông ban hành một sắc lệnh:


"Chỉ có ta mới biết quý trọng bài thơ này, muôn đời sau không thể chia tài lộc với ta, hễ có ai dám khắc bài thơ vào bia thì sẽ bị xử tội, tru di tam tộc!"


Bức ảnh Matsui Iwane chụp cùng tấm bia. (Ảnh: new.qq.com)


Trên thực tế, trước đó đã có hai tấm bia đá ở chùa Hàn Sơn khắc bài thơ "Phong Kiều dạ bạc": Chúng được khắc bởi Vương Khuê đời Tống và Văn Trưng Minh nhà Minh, nhưng chúng đều bị bom đạn chiến tranh phá hủy mất … Tấm còn lại mà người Nhật muốn đánh cắp bây giờ là tấm bia đá thứ ba trong chùa.Đúng lúc này, những người phụ trách khám nghiệm tử thi báo cáo một thông tin đáng sợ cho Matsui Iwane. Họ đã tìm thấy một mảnh giấy bí ẩn từ trong túi quần của tử thi, có nội dung "Khắc bia, phải chết! Ai đã quên đi lời răn dạy của tổ tiên thì sẽ phải gánh chịu hậu quả!".


Lúc đó, một kẻ phản bội Trung Quốc cũng tiết lộ một số chi tiết cho Matsui khiến ông ta thấy lạnh sống lưng. Những người khắc ba tấm bia đá ở chùa Hàn Sơn đều đã phải trải qua những chuyện vô cùng khủng khiếp.Matsui Iwane không thể ngồi yên sau khi nghe tin, mặc dù ông ta không muốn tin vào những lời đồn hư cấu này. Sau đó, tấm bia đá của chùa Hàn Sơn được giữ nguyên và quân Nhật đã rút khỏi Trung Quốc mà không hề có bất cứ suy nghĩ nào muốn chiếm hữu nó nữa.