Tồn tại dưới thành phố hoa lệ bậc nhất thế giới, Paris  - thủ đô nước Pháp hay còn được gọi là La Ville Lumière, hay người ta vẫn thường hiểu là thành phố ánh sáng. Bên trên hoa lệ là thế nhưng bên dưới lại là một nghĩa trang khổng lồ có tới 6 triệu hài cốt.


 

Người ta đặt cho nó với cái tên là “Vương quốc của người chết” nghĩa trang Les Catacombes tồn tại dưới dạng một hầm mộ.

Từ thời La Mã các mỏ khoáng sản được khai thác rầm rộ để cung cấp nguyên vật liệu xây dựng cho các ngôi nhà trong thành phố. Nhưng chỉ sau thế kỉ 18 không còn ai khai thác nữa và nơi đây trở thành nghĩa trang chôn cất người chết.

Một trong những trở ngại lớn nhất của Paris vào thế kỉ 18 là do thiếu nơi chôn cất người chết khi nơi đây trở thành trung tâm kinh tế chính trị quan trọng của Châu Âu khiến cho lượng người di cư đến đây tăng nhanh chóng.

Hàng năm số lượng người chết vẫn gia tăng liên tục mà các nghĩa trang chỉ có giới hạn, ngay cả những nghĩa trang lớn của thành phố là Les Innocents cũng trở nên bất lực. Điều này làm cho việc chôn cất xác chết gặp khó khăn, một số người chết bị khai quật, một số bị chôn cất bừa bãi. Hậu quả nghiêm trọng nhất của việc này đã tạo ra mùi hôi thối và lây lan dịch bệnh nhanh chóng cho những người dân sống quanh khu đó. Ngay lập tức vào năm 1763, vua Luis XV đã ban bố sắc lệnh cấm tất cả việc chôn cất trong thủ đô nhằm chấm dứt tình trạng này.

Nhưng quyết định này đã vất phải nhiều ý khiến phản đối đặc biệt là các giáo hội, họ không muốn thực hiện việc di chuyển này. Sự việc trở nên căng thẳng và tiếp tục kéo dài cho đến năm 1780, bức tường nghĩa trang bị đổ sập do có một trận mưa liên tục kéo dài.

Không thể để tình trạng này tiếp tục xảy ra, chính quyền Pháp bắt tay vào hành động, Một quyết định mới được đưa ra chính là chọn mỏ đá cũ là Tombe-Issoire trở thành nơi chôn cất mới cho người chết.Điều này phải diễn ra đến 2 năm để chuyển những ngôi mộ cũ sang nơi mới.

Công trình này đến năm 1860 hoàn thành và đến 7 năm sau đó mớ chính thức mở cửa. Đường hầm mới này có tổng chiều dài lên đến 200 dặm nằm hoàn toàn bên dưới lòng đất, hơn 6 triệu cư dân cũ của thành phố được chuyển đến đây. Điều này vô cùng thu hút những nhà thám hiểm, nhưng để vào được đây trước hết họ phải mở được cánh cổng có tên là  Barrière d'Enfer (Cổng Địa ngục), không phải những ai muốn là có thể mở cánh cổng này.

 

Tin liên quan

Sự thật kinh ngạc đằng sau mục đích ướp xác của người Ai Cập

 

Đã có nhiều sự việc kì bí xảy ra trong hầm mộ, vào năm 2010, một đoạn video được tìm thấy bởi các nhà thám hiểm, trong video ghi lại quá trình một người đàn ông liên tục đi lại trong hầm mộ cho đến khi bỏ chạy và vất lại máy quay. Người ta không thể xác định được chuyện gì đã xảy ra vào lúc đó khi mọi thứ trở nên tối tăm.

Một sự việc khác xảy ra đến với người đàn ông mất tích khi đi lạc trong hầm mộ. Ông là người giữ cửa của bệnh viện  Val-de-Grace trong thời kỳ diễn ra cách mạng Pháp. Vào năm 1973, để đi lấy 1 loại rượu nổi tiếng dưới hầm một tu viện gần Jardin de Luxembourg, ông quyết định sử dụng đường hầm ở hầm mộ Paris. Tuy nhiên ông đã bị lạc vào đây và không thể tìm thấy lối ra, mãi đến năm 1804 người ta mới tìm thấy ông ngay cạnh cửa ra, rồi sau đó ông được quyết định chôn sâu vào trong hầm mộ. Có tin đồn cho rằng linh hồn ông vẫn lang thang ở nơi đây đễ bảo vệ những người thám hiểm.

Vào thế kỉ 18, người ta đã mở cửa để đón những cuộc viếng thăm nhưng chi phí cho những cuộc viếng thăm này lại rất cao, không phải ai cũng có thể chi trả. Sau đó hầm mộ này cũng phải mất tới 17 năm đóng cửa do Nhà thờ không muốn để khách du lịch đến xem như một địa điểm tham quan.

Sau khi nhận được nhiều ý kiến của công chúng nơi đây cũng đã mở cửa trở lại, nhưng có rất nhiều người đam mê thám hiểm và họ luôn tìm cách lẻn vào hầm mộ bằng một đường khác để vào những nơi bị cấm. Những người này được gọi là Cataphiles mặc cho nếu bi bắt sẽ bị xử phạt rất nặng.