Ngay khi ra mắt Panjandrum được coi là một tia sáng cho quân đội ảnh và quân đồng minh. Mọi sự kì vọng đều đổ dồn về thứ vũ khí này bởi nó có thể là một bước tiến mới làm thay đổi cục diện của cuộc đổ bộ Normandy (D-Day) theo hướng tích cực cho người Anh và quân đồng minh. Nhưng mọi thứ lại không diễn ra theo kịch bản như vậy hay tệ hơn thì đây là một thảm họa.



Những thứ vũ khí được người Anh chế tạo ra nhiều không kể hết trong giai đoạn chiến tranh khốc liệt tuy nhiên có một thứ vũ khí được phát minh ra nhưng lại không thể vượt qua nguyên mẫu. Panjandrum- thứ vũ khí nguy hiểm được mô tả như một bánh xe đẩy bằng tên lửa, theo trang allthatsinteresting.com đăng tin.

Điều khiến thứ vũ khí này nguy hiểm chính là thiết kế của nó với kích thước khổng lồ dễ dàng xuyên qua bức tường bê tông cao 3 mét với vận tốc 96km/h. Thoạt nhìn khi nhìn thứ vũ khí này người ta liên tưởng đến một chiếc bánh xe ngựa to lớn, hơn 70 quả tên lửa được trang bị trên nó cùng với thuốc nổ chứa đầy trên bánh xe.

Trong cuốn sách Pigeon Guided Missiles: And 49 Other Ideas that Never Took Off ( Tên lửa dẫn đường bằng bồ câu: Và 49 ý tưởng khác không bao giờ thành công) của hai tác giả James Moore và Paul Nero đã viết về vũ khí này như sau: “Người quay phim gần như bị vật xuống đất. Và Panjandrum, tên lửa rung lắc ngoài tầm kiểm soát, bánh xe bốc cháy, vỡ ra từng mảnh”. Sau lần thử nghiệm thất bại cuối cùng đó, dự án thử nghiệm kết thúc.

 

Thứ được người Đức dùng để ngăn cản Panjandrum trong thế chiến thứ II chính là bức tường Đại Tây Dương



Bức tường được dựng lên trong bối cảnh cuộc chiến chống Đức đã đi vào bế tắc năm 1943. Nước Anh gia sức không để bị người Đức chinh phục, bất chấp những làn mưa bom ác liệt, không những thế quân đồng minh đã phải rất vất vả để có vị trí ở Châu Âu.

Cái tên của bức tường được đặt dựa trên chiều dài của nó từ Na Uy đến Tây Ban Nha với hàng rào kiên cố toàn dây thép gai cùng với các boong ke bê tông và mìn, sung đại bác là trang bị không bao giờ thiếu. Điều này là cần thiết để tránh sự xâm lược qua eo biển Manche.

Người Anh đã ngay lập tức nghĩ ra đủ mọi vũ khí để vượt qua bức tường kiên cố mà ai nhìn cũng lắc đầu ngao ngán này chính vì thế mà thứ vũ khí có tên là Panjandrum ra đời dưới sự chỉ đạo của Tổng cục phát triển Vũ khí Hỗn hợp (DMWD) trong hải quân Anh.

Bản thiết kế của người Anh vũ khí này được thiết kế dựa trên nguyên lí của bánh xe có chiều cao 3 mét, dù ở trên cạn hay dưới nước nó vẫn hoạt động được nhờ nối hai bánh xe bằng một ống rỗng chứa chất nổ, nó lăn được là nhờ có tên lửa gắn vào bánh xe để tiến về phía quân sự của Đức. Kế hoạch tấn công của người Anh nhắm vào bờ biển bằng tàu tấn công đổ bộ và thả vũ khí này xuống nước rồi để nó lăn phá thủng bức tường kiên cố cả Đức. Tiếp sau đó quân Anh sẽ cho xe tang đồng minh tiến vào các lỗ hổng.

Thứ vũ khí này được hi vọng sẽ làm giảm thiểu số binh lính bị thương vong vì để vượt qua bức tường kiên cố này không phải là một chuyện đơn giản chính vì thế hàng chục chiếc Panjandrum là bia đỡ đạn, theo War History Online, DMWD.

Đây mới chỉ là cơ sở dựa trên lý thuyết được đưa ra còn trên thực tế Panjandrum đã không được như mong đợi.


 Tin liên quan

Đức quốc xã sử dụng "vũ khí lạ" trong thế chiến thứ II


Những cuôc thí nghiệm thực tế của Panjandum



Nguyễn mẫu đầu tiên của Panjandrum được thực hiện vào năm 1943 trên bãi biển Devon, những phút đầu tiên của cuộc thử nghiệm diễn ra suôn sẻ nhưng ngay sau đó nó đã gặp sự cố khiến cho một số tên lửa không hoạt động được khiến cho Panjandrum đi chệch hướng so với dự kiến.

Vấn đề chính của thứ vũ khí này chính là năng lượng cho Panjandrum hoạt động, trong khi các tên lửa không hề nổ lại có những tên lửa nổ sớm hơn.

Sau thất bại đầu tiên, DMWD vẫn ôn hi vọng và bắt tay vào nguyễn mẫu thứ hai. một bánh xe khác cùng nhiều tên lửa hơn ra đời cùng với các bánh xe được gia cố bằng dây cáp thép để giữ cho vũ khí chạy đúng hướng. Nhưng đáng nguy ngại và gây thiệt hại nhiều chính là khi dây thép đứt.



Với người Anh họ cố chấp với thứ vũ khí này bất chấp những thảm họa có thể xảy ra. Một cuộc thử nghiệm diễn ra dưới sự chứng kiến của các nhà khoa học, sỹ quan hải quân, cuộc thử nghiêm được quay phim và chụp ảnh lại vào tháng 1 năm 1944. Như mọi thí nghiệm trước, cỗ máy hoạt đông rất trơn tru chỉ lúc đầu và một lần nữa thí nghiệm thất bại khi Panjandrum lăn qua nước và lên bãi biển.

Cỗ máy trao đảo khi quả tên lửa thứ 2 phát nổ, rồi lăn về phía người quay phim là Đại úy Louis Klemantaski của Hải quân Hoàng gia. Khi ông đag tập trung nhìn máy ảnh và tưởng nó ở xa tầm ngắm chỉ đến khi tiếng ồn của nó làm ông phải ngước lên bởi tiếng tên lửa bắn ra tứ phía. Ngay lập tức ông bỏ chạy tìm chỗ lấp cùng những tướng linh khác có mặt ở buổi thử nghiệm. Sau cuộc truy đuổi của Panjandrum nó đã dừng lại quay về bờ biển rồi vỡ ra từng mảnh. Ngay lúc này Panjandrum trở thành thảm họa cần được loại bỏ.

Và ngày D-Day cũng đã đến, và tất nhiên không có sự xuất hiện của Panjandrum nhưng bằn một cách khác người Anh đã chọc thủng được bức tường Đại Tây Dương của người Đức.