“Tai của địa ngục” là cái tên để chỉ Lop Nur bởi sau khi nhìn thấy từ hình ảnh vệ tinh, người ta thấy nó có hình dạng giống tai người, nhiều lúc lại thấy nó có thể thay đổi hình dạng.



Lor Nup là địa danh thuộc phía Đông khu tự trị Tân Cương, Trung Quốc. Nó là tập hợp một nhóm các hồ muối nhỏ nằm giữa sa mạc Taklamakan và sa mạc Kuruktag.

Trước khi trở thành một nơi bị quên lãng thì Lop Nup vào khoảng 1500 năm trước là trung tâm khu vực thịnh vượng bậc nhất Lâu Lan. Vào thời cổ đại, nó có diện tích 5.000 km2, nhưng do sự thay đổi của khí hậu cho nên nơi này từng trù phú một thời lại rơi vào quên lãng. Tưởng chừng sẽ mãi ngủ quên nhưng gần đây vùng đất này lại có nhiều thay đổi mới lạ.


Tin liên quan

Sự thật đằng sau những nơi hoa lệ tấp lập của Paris là những câu chuyện huyền bí về một hầm mộ mà ít ai biết tới  


Chỉ mới sau 300 năm, Lou Nup từng là một hồ nước tuyệt đẹp với diện tích 3000 km2. Vào năm 1970, hồ nước này biến mất và trở thành hoang mạc như bây giờ. Nhiều người vẫn nhớ đến quá khư tươi đẹp của Nop Nur và đất nước Lâu Lan mà tìm về với nơi sa mạc này để du lịch và thám hiểm.

 

Những sự biến mất kì bí



Quá khứ tươi đẹp của Lop Nur đã kết thúc từ 1500 năm trước, nơi đây là hồ nước mặn thứ 2 của Trung Quốc rất thích hợp để sinh sống tại nơi này chính vì thế mà quốc gia Lâu Lan ra đời, người dân sống ở đây dựa vào vượng khí nơi đây mà phát triển.

Có rất nhiều lời đồn về những kho báu cổ đại của người Lâu Lan điều này làm cho những dân buôn đồ cổ trở nên thèm khát hơn bao giờ hết. Những người này đổ xô tìm đến niuw này và đều nhận lại một kết cục duy nhất chính là “một đi không trở lại”. Điều này giường như đã kích thích những nhà thám hiểm khác về sự kì bí nơi này, họ tìm đến đây để chúng tỏ tin đồn không có thật nhưng vẫn là kết cục như vậy trong đó có nhà sinh hóa, nhà thám hiểm Bánh Gia Mộc.

Hành trình của nhà thám hiểm này bắt đầu vào tháng 3/1958, ông đăth chân đến Nop Nur. Trước hết ông nghiên cứu về vùng ngoại vi của nó. Các mẫu nước và khoáng chất ở đây cũng được ông thu nhập một cách cẩn thận. Ngay cả với các phụ lưu xung quanh, ông dùng công nghệ sinh hóa để quan sát hàm lượng Kali của các con sông. Kết luận ban đầu của ông dành cho vùng đất này chính là nơi đây là một kho báu cần phải khám phá.

Một lần nữa quay lại nơi này chính vào năm 1979, Một cuộc điều tra được tiến hành xong xong với nhiệm vụ là cố vấn của đoàn làm phim “con đường tơ lụa” 

Đến năm 1980, lần thứ 3 nhà nghiên cứu đến nơi này cùng với đội thanh tra nhưng lần này khác với hai lần trước, ông đã không còn trở lại một cách bí ẩn trong khi đi tìm nguồn nước cho đoàn thám hiểm. 

Khi biết tim nhà nhà nghiên cứu này mất tích, rất nhiều cuộc huy động người đi tìm kiếm nhưng kết quả vẫn là con số không. Đã có máy bay cùng với các thiết bị hiện đại và hàng ngàn người đi tìm sau rất nhiều ngày, nhà nghiên cứu vẫn không có tung tích gì.